Chủ Nhật, 12 tháng 4, 2009

bài lưu trữ bên blog giỡn mặt " chính quyền f 18

1 số hình ảnh cải cách ruộng đất . Tội ác tày trời của csvn .
Hính Ảnh Cải cách ruộng đất tại miền Bắc Việt Nam

Đây là các hình chụp bỡi nhiếp ảnh gia Liên-xô Dmitri Baltermants (1912-1990) chụp năm 1955 tại miền Bắc Việt-Nam

















Last edited by trung sĩ; 10-25-2008 at 04:10 PM.
( HAI NẠN NHẬN SẼ BỊ TRÂU KÉO CÀY ĐỨT CỔ )
nguồn : thegioinguoiviet.net

Tags: tộiáccộngsảnnăm1955
Friday March 20, 2009 - 10:01am (PDT) Permanent Link | 0 Comments
" ĐẠO ĐỨC HCM '' DU NHẬP SAIGON SAU 30 /4 / 1975 .
Tòa Án Nhân Dân VC sau nhửng năm 1975.



Sau những năm 1975 Tòa Án Nhân Dân VC được thiết lập vội vã, các quan tòa là những tên nông dân cày sâu cuốc bẩm, mù chữ nhưng có nhiều năm hoạt động cách mạng. Hình thức xử lý này, chúng đã đem từ ngoài Bắc XHCN vào miền Trung và miền Nam, nhằm khủng bố tinh thần người dân, ai chống đối đường lối đảng sẽ bị nghiêm trị. Một mạng sống con người, được trao cho những tên dốt nát xử lý, nạn nhân bị bắt đứng trên cái ghế, tay bị còng. Không có luật sư bào chữa, và chính nạn nhân cũng không được quyền nói và chỉ được quyền nghe đọc cáo trạng buộc tội của những tên quan tòa có nhiều năm kinh nghiệm chăn trâu chăn vịt. Phiên xử không đầy nửa giờ đồng hồ, sau đó nạn nhân bị lôi ra bắn, trước sự chứng kiến của đông đảo người dân trong khu vực. Một hình thức khủng bố tinh thần người dân, thật man rợ cái lũ đội lốt 2 chữ cách mạng, 2 chữ nhân dân.

Tòa Án Nhân Dân cái kiểu này, mọc lên như nấm khắp 2 miền Trung và Nam, sau ngày 30-4-1975. Không một nạn nhân nào bị bọn chúng đưa ra xử mà thoát được cái án tử hình. Chỉ cần vài ống thanh tre lồ ồ, là chúng tạo lập được dàn cột xử bắn. Với những dàn cột lồ ồ nhẹ như vậy, chúng lê dàn xử bắn đi khắp 2 miền Trung và Nam. Có chế độ nào man rợ như vậy không ?



Thi thể nạn nhân sau khi bị xử bắn, được lôi ra để giữa chợ, giữa phố. Thi thể một con người được chúng xem như một thành quả cách mạng, và cần phải phô trương cho nhân dân xem. Hình thức này đã được áp dụng thời Trung Cổ dưới sự cai trị dã man của bọn bạo chúa, tưởng đã bị xóa mất trong chế độ Xã Hội Chủ Nghĩa ưu việt nhất hoàn cầu. Không, nó vẫn ngự trị, ít ra trong tâm trí nhân dân , như thế càng dễ trị những người dân. Đó là mưu đồ của đảng csVN.

TS . nguồn : thegioinguoiviet.net
Friday March 20, 2009 - 09:37am (PDT) Permanent Link | 0 Comments
LUẬN ANH HÙNG .
Hai Con Ma Trong Bắc Bộ Phủ!


HCM: "Tôi bán có cái Ải Nam Quan với mượn xác của vài triệu đồng bào thôi. Thằng Đồng này nó bán hết biển Việt Nam đấy! Hỏi tội nó!"

PVĐ: "Sang Trung Quốc mà đòi! Hahaha! Cái thằng già này ra lệnh hết chứ ai. Sau cứ nhè tôi mà chửi thế!"

****************************

VC GIÀ : “ THEO BÁC VÀ ĐẢNG MÀ KHÔNG NGỜ THEO THẰNG TRUNG-CỘNG CHÚ Ạ ! ’’

NÓN CỐI : “ RÂU ÔNG DÀI SAO MÀ NGU THẾ ! ’’

VC GIÀ : “ THẰNG HỒ NÓ LỪA CẢ NƯỚC CHỨ CÓ RIÊNG TAO ?
’’.



tác giả chân mây .
nguồn : thegioinguoiviet.net
Tags: luậnanhhùng.(tácgiả chânmây)
Friday March 20, 2009 - 08:34am (PDT) Permanent Link | 0 Comments
GIỜ THỨ 25 CỦA NHỮNG ÔNG QUAN CSVN . TÀI SẢN CÓ THỂ BỊ PHONG TỎA .
GIỜ THỨ 25 CỦA NHỮNG ÔNG QUAN CSVN . TÀI SẢN CÓ THỂ BỊ PHONG TỎA . magnify

CÁI GÌ ĂN CƯỚP CỦA DÂN PHẢI TRẢ CHO DÂN
TÀI SẢN CỦA 15 TÊN CHÓP BU TRONG BCT CÙNG BÈ LŨ QUAN THAM SẼ ĐƯỢC OBAMA CHO ƯU TIÊN XUẤT CẢNH THEO DIỆN ĐOÀN TỤ VỚI ÔNG BÀ .

nguoithichdua

***************************************



Kho tàng bọn cướp VC không còn an toàn nữa .

TinParis. Mới đây TT Obama đã làm áp lực với hệ thống Ngân Hàng Thụy Sĩ để " hủy bỏ " truyền thống " bí mật Ngân Hàng" , nếu không Mỹ sẽ "áp dụng " biện pháp chế tài bằng cách "phong tỏa " mọi dịch vụ của các ngân hàng này trên đất Mỹ. Sở dĩ TT Obama không gặp sự chống đối mãnh liệt của giới tư bản Mỹ cũng như của các dân cử Cộng Hòa và Dân Chủ là vì cuộc chiến chống "khủng bố Al Queida " , và chống buôn lậu " bạch phiến", rửa tiền " Mafia " đang thất bại nếu " không kiểm soát" được các nguồn " tài chánh" của chúng.

Trước đây, Mỹ có lợi nên dung dưỡng quy chế " bí mật ngân hàng " vì còn chiến tranh lạnh nên cần phải " tài trợ bí mật " , " bao che " cho các hoạt động của CIA - đừng quên là Bin Laden là nhân viên CIA trước đây để chống Nga Xô tại Afghanistan.

Nhưng bây giờ , thì "gậy ông đập lưng ông ", các tên khủng bố , trùm Mafia đã lợi dụng "vũ khí kinh tế chiến lược" nầy để nuôi dưỡng các " hệ thống" của chúng ngay trên nước Mỹ và các quốc gia đồng Minh Tây Phương. Do đó việc " cấm bí mật ngân hàng " sẽ làm lộ diện những " đường dây ĐEN Tội ác " nầy, đồng thời " giúp Mỹ " bắt chẹt những " lãnh tụ độc tài, tham nhũng " trên thế giới !

Có vũ khí chiến lược nào " lợi hại " hơn việc " cấm bí mật ngân hàng " ? Bài viết của Trương Minh Hòa dự đoán " sự rối lọan trầm trọng " trong tương lai của các tay " trùm Mafia Đỏ " tập đoàn Cộng Sản Việt Nam cũng như " các con cờ " của chúng tại hải ngoại

KHO TÀNG BỌN CƯỚP VIỆT CỘNG KHÔNG CÒN AN TOÀN NỮA.

- TRƯƠNG MINH HÒA -

Những kẻ bất lương rất ngán tài sản có người biết được, ngày xưa bọn cướp biển, sau những chuyến ăn hàng, mang vàng bạc, châu báo cất dấu ở những hải đảo bí mật, nên ngày nay mới có những câu chuyện về cuộc" săn tìm kho tàng cướp biển", nổi tiếng ở vùng biển Caribeen, Mỹ Châu. Trong chế độ quân chủ phong kiến, dù triều đình có những luật lệ chống tham quan, nhưng cũng khó tránh khỏi những quan lại bất chánh, vơ vét của dân bằng những thủ đoạn gian manh, hà hiếp, hối mại quyền thế, tham nhũng. Thời nay, tại cá nước dân chủ, những kẻ bất lương nếu phục vụ trong các cơ quan chính quyền có tham nhũng, họ phải tìm mọi cách cất dấu, tẩu tán tiền bạc để qua mặt sở thuế, các cơ quan điều tra tội phạm; bọn buôn bán lậu, ma túy, băng đảng tội phạm....thường hay dùng cách rửa tiền để thanh toán những số tiền lớn, không có nơi lưu trữ, vì các nước điều tra, có thể tìm đến các trương mục có quan hệ mà tịch thu. Những tổ chức khủng bố núp bóng Hồi Giáo như Al Qaeda, có nhiều chi nhánh, ngụy trang bằng các tổ chức lạc quyên, từ thiện, cơ sở tôn giáo, hoạt động công khai tại nhiều nước trên thế giới; nhưng sau vụ khủng bố 11 tháng 9 năm 2001 tại Hoa Kỳ, các trương mục của họ bị phong tỏa, nhằm cắt đường những tài trợ, giúp phương tiên cho khủng bố.

Thời đệ nhị thế chiến, khi tổ chức ngân hàng còn mới mẻ với nhiều nước, thì nơi nầy được những quan chức lớn của chế độ Quốc Xã do Hitler lãnh đạo, dùng làm kho chức tiền, tài sản bí mật, nên tại các nước Âu Châu thời ấy, chỉ có Thụy Sĩ là nước hiếm hoi không bị Đức Quốc tấn công, đó là các ngân hàng an toàn, với những luật lệ bảo mật gần như tuyệt đối, nên sau đệ nhị thế chiến, nhiều thành viên Quốc Xã chết, để lại những món tiền lớn, vô thừa nhận. Những lãnh tụ độc tài, giới chức tham nhủng, buôn bán lậu, băng đảng bất lương....thường tin cậy vào hệ thống ngân hàng Thụy Sĩ, là nơi bảo đảm nhất trong số các nơi gởi tiền, nên đất Thụy Sĩ trở thành" kho tàng" của bọn bất lương, dù nước nầy chối dài chuyện cất dùm tài sản của kẻ gian ác trên thế giới.

Trong số những tướng cướp, kẻ gian trên thế giới, thì những cán bộ Cộng Sản, dù rất ghét những nước tự do, bị chúng chụp mũ là:" bọn tư bản phản động", nhưng bao nhiêu tiền gom góp từ máu xương, mồ hôi của hàng triệu triệu người thường được gởi sang các ngân hàng của bọn" phản động" giữ dùm, vì người Cộng Sản có bản chất" nói một đàng, làm một nẻo", chính họ không bao giờ tin họ, thì những người ngoài đảng, đang sinh sống ở các nước dân chủ, ngây thơ tin người Cộng Sản là nên học lấy những bài học" vắt chanh bỏ vỏ" nhan nhản trong các cuộc thanh trừng nội bộ, thanh toán tay sai, sau khi" hoàn thành nhiệm vụ" trong một giai đoạn nào đó. Trong chế độ Cộng Sản, điển hình tại Việt Nam, hầu như các thứ đều dính với hai chữ:" NHÂN DÂN" như: ủy ban nhân dân, quân đội nhân dân, công an nhân dân, tài sản nhân dân ( là những thứ như nhà, đất, xe, tàu... tịch thu, ăn cướp của nhân dân, được cán bộ quản lý, trở thành của riêng, dưới nhản hiệu nhân dân), chính quyền với tên gọi nhà nước và nơi cất tiền là Ngân Hàng Nhà Nước, chứ nào phải" ngân hàng nhân dân", ló ra bản chất độc tài, tham lam của người Cộng Sản qua tên gọi.

Những món tiền bất chính không được người Cộng Sản" tin cậy" ký thác vào hệ thống ngân hàng do chính họ thành lập với nhiều lý do:

-Không tin tưởng vào chính người Cộng Sản: nằm trong chăn biết chăn có rận, nên người Cộng Sản không bao giờ tin cái kho bạc của họ dựng lên, chỉ là nơi để thu hút tiền đầu tư, ký thác, tiết kiệm của nhân dân mà thôi; do nơi nầy bấp bên, giao tiền cho ngân hàng nhà nước, chẳng khác nào gởi cho đảng cướp cất dùm tài sản. Đó là lý do mà sau thời kỳ mở cửa, dân chúng, cán ngố cấp cơ sở, trung ương... đều tìm đến những ngân hàng nước ngoài để gởi tiền..

-Không dám để tiền vào những nơi" nhà nước quản lý, đảng lãnh đạo" do sợ cán ĐỒNG CHÍ cật ruột khác phe cánh, rình rập ĐÌ CHỐNG mà moi móc và nếu yếu thế, đem ra" đấu tố" để lấy hết, đó là lối hành xử của những thành viên đảng cướp, ngay chính họ cũng còn" trấn lột" với nhau, huống chi là người ngoài, thì đảng viên Cộng Sản mạnh tay:" vét sạch, lấy sạch, cướp sạch".

-Tham những là quốc sách nuôi, bảo vệ đảng, nên trong chế độ Cộng Sản thì cán bộ các cấp thi đua vơ vét, tài sản bất chất quá nhiều, sau khi cạnh tranh mua đất, khiến giá đất tăng vọt như những nơi cao giá nhất thế giới là New York; mua vàng tích lũy cũng không xong, nếu bị đồng bọn tìm đến trấn lột lại. Ngân hàng nhà nước không phải là nơi an toàn, gởi tiền vào nơi nầy, chẳng khác nào" lạy ông con ở bụi nầy", lòi ra là" chả cần liêm chính, lấy công cho tư".

Trong trận chiến quân sự, không nơi nào an toàn bằng" hậu phương kẻ thù", do đó nơi an toàn để ký thác số tiền bất chánh, thì chỉ có" ngân hàng các nước tư bản phản động" mới là nơi an toàn cho những nhà độc tài Cộng Sản. Trong số các ngân hàng uy tín trên thế giới, tất cả đều nằm trong các nước" tư bản", thì Thụy Sĩ là nơi có" truyền thống bảo mật tốt nhất" cho các thân chủ, từ thời Quốc Xã đến nay.

" Trăng Liên sô tròn hơn trăng nước Mỹ.
Ngay Hàng Thụy Sĩ đảm bảo hơn ngân hàng nhà nước".

Thế giới ngày nay tiến dần đến dân chủ, công lý là bước đầu tiên, nền tảng cho nhân quyền, nên trong thời gian qua, một số nhà độc tài như Saddam Hussein ở Iraq, Melosevic, tổng thống cựu Cộng Hòa Nam Tư lần lượt ra tòa, nay thêm tổng thống Zimbawue, Sudan cũng được tòa án quốc tế lưu ý, nêu đích danh. Do đó những tên Cộng Sản từng nhúng tay vào máu, giết người hàng loạt phải run sợ trước tiến trình dân chủ toàn cầu, thời buổi mà những kẻ ác lần lượt bị đưa ra ánh sáng công lý. Trong số nầy, thì nhiều tên đầu lãnh trong đảng Siêu cướp Cộng Sản Việt Nam lo sợ cũng có lý do, cho nên tên nào cũng muốn chạy sang Mỹ để tỏ ra là" thân Mỹ" hầu được che chỡ; cho nên có người cho là Việt Cộng thân Mỹ, chỉ đúng về hình thức, nhưng thật ra, thì sau khi trở thành tư bản đỏ, nhiều triệu, tỷ phú Dollar Mỹ luôn muốn:" Thà mất nước, chớ đừng để mất đảng, và mất tiền, nên phải bảo vệ túi tiền như con ngươi trong tròng mắt", đúng ra là những tên Việt Cộng chỉ" thân đô la Mỹ" chứ nào thân Mỹ, cho nên trong nước, dù có ăn ngập mặt từ tiền Mỹ, đồ Mỹ viện trợ.... đảng Cộng Sản Việt Nam luôn:" nguyện trung thành tuyệt đối với chủ nghĩa Marx Lenin" và thường học tập, hâm nóng cấp thời" Mocrowave" món hàng thiu thúi:" tư tưởng Hồ Chí Minh" cho toàn đảng, toàn dân; điều nầy nói lên bản chất thật sự của người Cộng Sản là" ngoan cố", nên ông Boris Yelsin ở Nga tuyên bố:" Cộng Sản không thể sửa đổi, tốt nhất là bỏ phức nó đi".

Mới đây, chính phủ Thụy Sĩ ban hành luật mới với mục đích công bố những món tiền bất chánh do các thân chủ ký thác, số nầy có những đối tượng như:

-Buôn bán ma túy
-Băng đảng tội phạm
-Những kẻ ăn cắp của công
-Tham nhũng
-Tài sản của các nhà độc tài
-Tài sản bọn khủng bố....như vậy, các ngân hàng Thụy Sĩ bỏ cái thông lệ" bảo mật tuyệt đối" cho các thân chủ và sẵn sàng hợp tác với các chính phủ tự do, các tổ chức điều tra tội phạm quốc tế ( có thể có cả Interpol).

Đây là điều mà những kẻ gian ác tham lo sợ, trong số nầy có hàng trăm nhà" triệu, tỷ phú đỏ" từ nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, đang gởi tiền ở các ngân hàng tại các nước" tư bản cực kỳ phản động", trong đó tin cậy nhất là ở Thụy Sĩ.

Biện pháp đông lạnh, phong tỏa trương mục của những kẻ gian ác, tổ chức khủng bố được chú trọng sau ngày 11 tháng 9 năm 2001, qua vụ khủng bố giết chết hơn 3 ngàn người ở New York, Ngũ Giác Đài.

Điều nầy làm cho các tên sát nhân thuộc đảng cướp Việt Cộng bị ảnh hưởng nên lo sợ; nếu có ai đó nộp đơn tố cáo giết người hàng loạt như: trong tết Mậu Thân 1968, tàn sát những người yêu nước phục quốc sau 1975, điển hình là tên thủ tướng" không người lái" Nguyễn Tấn Dũng, là thủ phạm trong những vụ giết người để thăng chức, trong đó có anh hùng Trần Văn Bá, khi hắn làm công an tỉnh Rạch Giá. Nếu các gia đình nạn nhân tố cáo trước tòa án quốc tế và khả năng cứu xét, phong tỏa trương mục cũng là biện pháp khả thi của các cơ quan tài phán quốc tế, phối hợp với các cường quốc Tây Phương. Từ nhiều năm qua Việt Cộng lợi dụng sinh hoạt dân chủ ở Hoa Kỳ, nên dựng chuyện tác hại chất độc da cam để kiện các công tỷ Mỹ nhằm bồi thường, thì nạn nhân Cộng Sản cũng có quyền nộp đơn tố cáo những tên sát nhân hàng loạt như Đổ Mười, Lê Đức Anh, Lê Khả Phiêu, Nguyễn Tấn Dũng... ở hải ngoại, hàng ngũ người Việt tỵ nạn Cộng Sản có nhiều người làm nghề luật sư, nên khả năng đưa ra tòa án quốc tế cũng không phải là điều bất khả thi. Hàng trăm ngàn quân nhân cán chính miền Nam sau 1975, trải qua nhiều năm tù đày nghiệt ngã, có người ở tù hơn 20 năm, có thể tập hợp lại, thành một tổ chức" Nạn nhân vi phạm nhân quyền" của Cộng Sản, bằng chứng là các tờ giấy Ra Trại, có để những tội danh" kỳ lạ" theo luật rừng như: thiếu úy, đại tá, thiếu tướng....giám đốc, trưởng phòng...Việc nầy cần nên thực hiện càng sớm càng tốt để lôi cổ những tên ác ôn Cộng Sản ra trước công lý và đồng thời nhờ các cơ quan nầy phong tỏa các trương mục mà ngân hàng Thụy Sĩ đã bật đèn xanh, sẵn sàng hợp tác. Ngay cả đại tá " quân hạn nhân dân" là Bùi Tín, nạn nhân cũng có thể nộp đơn kiện ra tòa án quốc tế về những hành vi giết người dã man trong thời kỳ hắn làm chức" đại đội trưởng ám sát", gia đình nạn nhân điển hình như ông Võ Tự Đản ( hiện đang sống ở Hoa Kỳ).

Người gian manh Cộng Sản đã hiểu được thân phận, nên từ nhiều năm qua, chúng cố gắng tẩu tán tàn sản bất chánh bằng nhiều cách:

-Đầu tư đất đai, khiến giá nhà đất ở Việt Nam tăng vọt một cách bất thường như bong bóng.

-Cho con du học và tìm cách ở lại luôn, trở thành đầu cầu chuyển tiền, mua bất động sản ở nước ngoài; nên người ta không ngạc nhiên khi nhìn thấy những" cậu ấm, cô chiêu" con đảng, cháu Bác, trong thời gian" rèn mài kinh sử tư bản phản động" lại có" cơ ngơi" với " những " căn hộ" trị giá nhiều triệu Mỹ Kim, tọa lạc ở những khu sang trọng.

-Tìm cách mua đứt" di dân" qua diện hôn phối giả, để được sang nước ngoài, ôm theo số tiền lớn, mua nhà, siêu thị.

-Rửa tiền bằng cách lòn cho các sư quốc danh ( công an trá hình) sang hải ngoại cất chùa, bảo lãnh, làm kinh tài.

-Mở rộng thị trường nhà đất, mua nhà ở Mỹ, qui mô như công ty Thuduc Home, tung ra nhiều tỷ Mỹ kim để mua nhà ở California ( tiền nầy là do ăn cướp của nhân dân)

Tuy nhiên với số tiền" NHỚN" hiện nay nằm trong các trương mục ngân hàng của " bọn phản động", trong đó có ngân hàng Thụy Sĩ, thì những nhà triệu, tỷ phú đỏ của Việt Cộng cũng khó tẩu tán" toàn bộ" vì số tiền mà họ có được đã được biết từ lâu, nên mới có danh sách của hơn 300 nhà tư bản đỏ Việt Nam, được công bố trên các diễn đàn. Đây là mối lo lớn mà những tên cán Cộng giàu có đang phải đương đầu, của phi nghĩa không có nơi cất dấu an toàn; khi đảng cướp cạn Cộng Sản đang bị thế giới nhìn vào và ngày bị phong tỏa trương mục cũng chập chờn như" bóng ma diễn biến hòa bình của các thế lực công lý, loài người tiến bộ" dần dà trả lại công bằng, tiền bạc cho nạn nhân và đồng thời trừng trị đích đáng như tên gian ác qua tội danh" HÌNH SỰ". Điều mà nhiều tên cán ngố lo sợ, nên tên nào cũng có bề ngoài" thân Mỹ" để được che chở, tuy nhiên, các nhà lãnh đạo Hoa Kỳ thường lấy câu châm ngôn:" không có bạn thù vĩnh viễn, chỉ có quyền lợi", nên biết đâu, vi quyền lợi Hoa Kỳ mà họ ra tay, tỉa từng" con chuột Cộng Sản VC" nhằm chặt đứt cánh tay đắc lực của Trung Cộng, ngăn chận mộng bá quyền, luôn tìm cách cạnh tranh quyền lợi với Hoa Kỳ.

THƠ LÁI ÂM.
CÁN BỘ CỘNG SẢN THAM GIA ÁC.

Ăn cướp không bao giờ lương thiện, ma không bao giờ là Phật, Chúa. Đảng viên đảng cướp Cộng Sản là bất lương, chứ nào phải" vì dân, vì nước" như Bùi Tín, băng đảng Việt Tân lếu láo. Đương nhiên là tên Hồ Chí Minh, kẻ thành lập đảng cướp, không thể gọi là" yêu nước".

CHÁO MÚT chia phần, CHÚT MÁU tanh.
CỘ BÁN non sông, CÁN BỘ bần.
TẢN XÀI, tẩu tán bao TÀI SẢN.
LÁO MẤY mươi năm, LẤY MÁU dân.
HỌ DÙ gian ác, hay HÙ DỌA.
LŨ ĐẤY tham ô, LẤY ĐỦ vàng.
ĐẢNG NỢ oán thù, dân ĐỢ NẢN.
THƯỢNG TẦNG Hồ tặc, THẦN TƯỢNG tan.

TRƯƠNG MINH HÒA.
Ngày 19.03.2009

(melinh trích đăng)
nguồn : thegioinguoiviet.net



Tags: giờthứ 25củacácquancsvn.
Friday March 20, 2009 - 06:41am (PDT) Permanent Link | 0 Comments
NHỮNG BÍ ẨN VỀ THÂN THẾ NGUYỄN TẤN DŨNG . .
NHỮNG BÍ ẨN VỀ THÂN THẾ NGUYỄN TẤN DŨNG . . magnify
Những bí ẩn về tân Thủ Tướng VC Nguyễn Tấn Dũng


Sau ngày 30/4/1975 tôi được phân công nhiệm vụ kiểm soát việc tiêu hủy những thứ mà lúc ấy được người ta gọi là "văn hóa phẩm đồi trụy" Sài gòn những ngày ấy còn hỗn loạn, bề bộn, lòng người thì hoang mang, bất ổn. Song trong mắt bọn chúng tôi - những kẻ chiến thắng vừa từ rừng núi tiến vào - Sài gòn đúng thật là "hòn ngọc viễn đông". Nhà cửa thành phố hiện đại, hàng hóa nhiều vô kể, đặc biệt là sách báo, tranh ảnh, băng đĩa và những thứ sản phẩm bị coi là "tàn dư của chế độ cũ".

Lúc ấy chúng tôi được ủy ban quân quản bố trí ở tại một ngôi biệt thự bỏ hoang ở khu Phú Thọ. Mặc dù là bỏ không nhưng thật ra đây là một biệt thự mới tinh chưa có người đến ở, chủ nhà có lẽ là một người giàu có, xây dựng mới xong thì bộ đội giải phóng vào nên có thể đã đi di tản hoặc không dám đến nhận nhà. Ngôi nhà có tới 13 phòng, mỗi phòng đều có trang bị đồ dùng đầy đủ và rất sang trọng. Một số những chiến sỹ trẻ lúc ấy thích đọc truyện tranh, truyện tuổi hoa niên thì mang về đầy phòng đủ các loại sách truyện từ Tây Du ký, Tam Quốc chí, đến cả Đát Kỷ- Trụ Vương, rồi chuyện kiếm hiệp không biết cơ man nào. Đối với những người sống ở miền Bắc nghèo khó và những người bao năm hoạt động ở trong rừng núi thiếu thốn thì đúng quả là bị chóang ngợp với các loại sách báo Sài Gòn ngày ấy.

Trong công việc hàng ngày tôi cũng thỉnh thoảng lần giở xem xét một số những cuốn sách cũ, một số tiểu thuyết lịch sử để hiểu thêm về chế đô. Việt nam cộng hòa, đặc biệt nhiều nhất là sách viết về nền đệ nhất cộng hòa như cuốn "Bên giòng lịch sử" của linh mục Cao Văn Luận, hay "Những ngày chưa quên"... Lúc ấy việc đọc sách chẳng qua cũng chỉ để cho dễ buồn ngủ vào mỗi buổi tối chứ thật ra cũng chẳng có ý nghĩa gì. Chúng tôi đều cho rằng đó là những sách báo nhảm nhí, viết không đúng sự thật. Một cuốn sách hình như có tựa đề là "Những bóng ma trong hồng trường" viết về những câu chuyện thâm cung bí sử trong Quảng trường đỏ thời Xô viết, nói về chuyện dâm ô, lọan luân của các lãnh đạo Xô viết, lúc bấy giờ đọc những chuyện ấy chỉ xem như những chuyện tiếu lâm, những hư cấu không có thật, chứ tuyệt nhiên không thể tin được.

Thế rồi thời gian thấm thóat trôi qua với bao nhiêu biến chuyển, đổi thay của xã hội. Sài Gòn ngày ấy bây giờ chỉ còn trong ký ức của mỗi con người mà đã gắn bó, đã trải qua vào những giai đọan lịch sử ấy. Tôi cũng đã luân chuyển qua nhiều vị trí, công việc khác nhau. Trong quá trình công tác tôi có may mắn được làm việc một khỏang thời gian ngắn với cố Tổng bí thư Nguyễn Văn Linh. Khỏang thời gian này không dài nhưng lại là khỏang thời gian rất quý báu đối với tôi bởi vì đã học được nhiều điều và hiểu được nhiều điều từ cơ quan quyền lực cao nhất, từ người đứng đầu bộ máy lãnh đạo Việt nam. Trong đó có những câu chuyện mà qua hàng chục năm giữ kín, "đào sâu chôn chặt", suy xét, kiểm nghiệm đến ngày hôm nay mới dám nói ra, bởi vì nó có liên quan đến những con người và hòan cảnh lịch sử của đất nước ta trước đây, ngày hôm nay, và có thể nó sẽ ảnh hưởng đến tương lai dân tộc ngày mai.

Trước khi giữ chức vụ Tổng bí thư Đảng cộng sản Việt nam cụ Nguyễn Văn Linh đã từng họat động và làm việc tại miền Nam gần 50 năm (cụ vào Sài Gòn họat động từ 1939), và đã từng đảm nhiệm hầu hết các chức vụ lãnh đạo cao nhất tại miền Nam trước và sau chiến tranh. Vì thế dù sinh trưởng trên quê hương Hưng Yên miền Bắc nhưng cụ đã thực sự như một người con của Nam bộ. Đến khi lên giữ chức Tổng bí thư cụ Nguyễn Văn Linh vẫn rất thường xuyên làm việc tại Sài Gòn, cụ sinh họat rất giản dị, khiêm tốn và kín đáo. Cụ ở trong khu vực riêng của Ban quản trị tài chính Trung ương, gọi là T 78, khu vực này là một đọan đường Trần Quốc Tỏan được đơn vị cảnh vệ ngăn lại hai đầu phố tiếp giáp với đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa và đường Trần Quốc Thảo, thành một khu vực riêng biệt, có lối ra thông với đường Lý Chính Thắng (sau này mở thêm khách sạn Dạ Lý Hương). Có những hôm cụ vẫn xuống ăn cơm chung với cánh cán bộ chúng tôi ở nhà ăn tập thể cũng nằm trong khu vực này, cụ ăn uống đơn giản và không đồng ý có thêm bất cứ chế độ đặc biệt gì phục vụ.

Hồi ấy phương tiện đưa đón cụ chỉ là lọai xe Vonga đen của Nga sản xuất, mỗi lần xe của cụ đi thì trước đó lại có mấy cậu cảnh vệ mặc thường phục ngồi sẵn trên mấy chiếc xe Honda 67 "xóay nòng" bí mật chạy trước chạy sau để xem xét, bảo vệ, chứ không phải dùng xe Police "còi hụ" hay xe "bồ câu trắng" bảo vệ như các cán bộ lãnh đạo sau này. Thế mà có lần tôi còn nghe cụ nhắc anh lái xe "chạy chậm chậm một tí không mấy cậu bảo vệ phải đuổi theo lại đụng vào dân thì khổ", cụ biết và quan tâm đến tất cả những chuyện nhỏ như thế.

Tôi còn nhớ, vào khỏang năm 1988 có lần phải xuống làm việc với đặc khu ủy Vũng tàu (lúc ấy Vũng tàu vẫn còn là đặc khu Vũng tàu-Côn đảo), làm việc xong vào cuối buổi chiều cụ lại muốn đi tắm biển một chút cho khoan khóai. Thế là đám cán bộ địa phương và lực lượng bảo vệ lại phải cuống quýt lo bố trí địa điểm kín đáo, an tòan. Đến khi cụ xuống tắm lại phải bố trí hàng chục cán bộ bảo vệ cùng tắm quanh khu vực, thậm chí có người không kịp chuẩn bị đồ tắm đã phải mặc cả đồ lót đi tắm và mặc luôn đồ ướt đi về. Sau khi biết chuyện ấy cụ mới tự trách : biết các cậu phải lo lắng kỹ lưỡng như vậy thì tôi tắm luôn trong phòng cho xong.

Những ai đã sống trong thời điểm đó thì chắc đều không thể quên được chuyên mục "Những việc cần làm ngay" của cụ viết ký với bút danh N.V.L. Ngay từ khi những sự việc được báo chí đăng tải cụ đã trực tiếp đôn đốc hoặc phân công cho những cán bộ trực tiếp phụ trách theo dõi và phải hàng ngày báo cáo kết quả công việc cho cụ biết. Đúng theo tinh thần "Nói Và Làm".

Tiếc rằng lãnh đạo đất nước ta từ đó đến nay đã không xuất hiện thêm một ông "Nói Và Làm" nào nữa . Tôi vẫn thường nghĩ rằng nếu các lãnh đạo sau này và các lãnh đạo chính quyền cấp dưới có được quan điểm làm việc, đạo đức và cách sống như cụ thì chắc rằng người dân Việt nam sẽ có được cuộc sống no đủ và công bằng hơn rất nhiều.

Vào khỏang thời gian trước khi về nghỉ, có lẽ nhận thấy sức mình không thể làm thay đổi được cả một bộ máy, một cơ chế cồng kềnh và bảo thủ, cũng lại do hiểu được tính bè phái và sự lộng quyền của những kẻ lãnh đạo cơ hội trong Đảng, cụ càng trở nên trầm tư hơn. Nếu ai có điều kiện lui tới gặp cụ tại nhà riêng thời gian này sẽ nhận thấy sự thất vọng và u uất thể hiện rõ trên khuôn mặt và thái độ của cụ. Ngòai quan hệ công việc tôi lại có quan hệ rất thân tình với cô Bình (Nguyễn Thị Bình) con gái cụ, tôi quen Bình từ lúc còn đang học ở Liên Xô, Bình cũng rất quý tôi, coi tôi như người anh . Có lẽ cũng vì thế mà mỗi lần tôi đến nhà cụ chơi hay có công việc gì đều thấy tự nhiên như người nhà.

Sau này khi cụ Nguyễn Văn Linh thôi giữ chức Tổng bí thư Đảng, tôi không còn được làm việc với cụ nữa, nhưng thỉnh thỏang có dịp ra vào công tác tôi vẫn ghé thăm cụ, hoặc là ghé thăm Bình, vài tháng một lần. Mỗi lần gặp cụ lại hỏi thăm tình hình công việc, tình hình tổ chức nội bộ, tình hình các địa phương. Cụ tỏ thái độ than phiền với những người kế nhiệm và đặc biệt kêu ca về khâu tổ chức cán bộ và quy họach lãnh đạo cao cấp.

Vài năm sau đó nữa, lúc này sức khỏe của cụ tỏ ra đã yếu hơn trước rất nhiều, cụ ít đi lại hơn. Một buổi tối tôi đến thăm cụ, thấy cụ có vẻ không được khỏe, tôi không dám nói chuyện nhiều, sau khi hỏi thăm cụ vài câu tôi định đứng dậy ra về, nhưng cụ bỗng khóat tay ra hiệu bảo tôi hãy ở lại chơi và sau đó lại kéo tôi vào buồng trong. Tôi hiểu là cụ muốn trao đổi một chuyện gì đó, chắc là quan trọng hơn.

Vừa ngồi xuống là cụ hỏi ngay: mấy hôm nay cậu có theo dõi vụ Tổng công ty Tracodi mà báo chí vừa đưa tin không?

Tôi đáp: Dạ, có biết chứ ạ! Nhưng cũng chưa rõ lắm đúng sai thế nào?

Cụ lại quay sang hỏi : Thế cậu có biết cái tay Tổng Giám đốc Phan Thanh Nam là người như thế nào không?

Tôi chợt hiểu ra có điều gì đó quanh vấn đề này, thời gian trước đó đã có dư luận xôn xao quanh chuyện Phan Thanh Nam là con rơi của Thủ tướng Võ Văn Kiệt, cánh cán bộ văn phòng chúng tôi đều có nghe nhưng vẫn không biết thực hư thế nào, nên cũng chỉ coi như một tin đồn nhảm.

Bỗng cụ ghé sát gần tôi và nói: Những chuyện này mà tao không nói cho các cậu thì sau này sẽ chẳng có ai được biết đến nữa.

Thế là bỗng nhiên tôi trở thành một nhân chứng để ghi nhận những sự kiện ghê ghớm thế này, những sự kiện đã gắn liền với lịch sử Cách mạng Việt nam nhưng không bao giờ được chép trong sử sách và nó là một bộ mặt thật hòan tòan khác với những gì mà nhân dân được biết về lãnh đạo Việt nam, nhất là về lãnh tụ tối cao nhất : Hồ Chí Minh, con người mà bản thân tôi cũng từng ngưỡng mộ và tôn kính từ khi còn rất bé.

Theo cụ Nguyễn Văn Linh kể thì Bộ chính trị lúc bấy giờ, (tất nhiên đứng đầu là Lê Duẩn và Lê Đức Thọ chỉ đạo, điều này thì sau này không ai là không biết), biết rằng cụ Hồ gặp những thiếu thốn và khó khăn về tình cảm cá nhân, như chuyện muốn nối lại mối tình duyên với người vợ cũ ở Trung quốc nhưng đã bị phản đối (đây là một câu chuyện có thật đã được phía Trung quốc công bố từ những thập niên 80, 90 của thế kỷ trước. Về việc này tôi lại nhớ về sự kiện bài báo "Bác Hồ có vợ?" được đăng trên báo Tuổi Trẻ của tác giả Kiến Phước - Trưởng đại diện báo Nhân dân tại TP. Hồ Chí Minh, chính vì bài báo này mà sau đó Tổng biên tập báo Tuổi Trẻ là Nguyễn Kim Hạnh, cũng chính là vợ ông Kiến Phước, bị mất chức. Sau này có lần đến chơi với hai vợ chồng Kiến Phước - Kim Hạnh ở trên đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa, cũng gần khu T78, nhắc lại chuyện này họ lại buồn và phản ứng ghê lắm) .

Do vậy sau đó Bộ chính trị có bí mật sắp xếp nhiều người phụ nữ khác để chăm sóc và phục vụ cụ Hồ về mặt sinh họat tính dục. Đặc biệt, từ thuở còn thanh niên cụ Hồ đã có một mối tình đầu rất đẹp với một người con gái miền Nam (sự thật này đã được nhà văn Sơn Tùng sưu tầm và công bố trong bài viết "đi tìm Út Huệ"), do vậy cụ Hồ có một ấn tượng và thiện cảm đặc biệt với những người phụ nữ Nam bộ. Biết thế nên Bộ chính trị đã chỉ đạo cho Trung ương cục miền Nam, mà lúc này Nguyễn Văn Linh là Bí thư Trung ương cục, phải kín đáo tìm kiếm trong số những cán bộ, du kích miền Nam một vài cô gái còn trẻ, đẹp để đưa ra miền Bắc phục vụ cụ Hồ và các vị trong Bộ chính trị. Thời điểm đó thì Võ Văn Kiệt đang là ủy viên Trung ương cục được cụ Nguyễn Văn Linh tin tưởng tuyệt đối và giao cho trực tiếp phụ trách nhiệm vụ đặc biệt này. Trong số vài cô gái tuyển lựa được lúc đó đang chuẩn bị bố trí bí mật đưa ra miền Bắc, có một cô còn trẻ và rất sắc sảo họ Phan. Giữa lúc đó thì tình hình chiến sự đang diễn ra khá ác liệt nên không thể đưa các cô đi ngay được và rồi không hiểu thế nào mà ông Kiệt lại quan hệ dan díu với chính cô gái họ Phan kia. Đến lúc sự việc vỡ lở thì cô gái đã có thai được mấy tháng rồi. Thế là cô ta phải ở lại và cái bào thai đó chính là vị tổng Giám đốc Tracodi: Phan Thanh Nam sau này.

Nghe đến đây tôi cảm thấy vô cùng sửng sốt và bỗng thấy rùng mình hết cả người. Rõ ràng người đang kể ra những sự việc đó là một người đã từng giữ trọng trách cao nhất trong Đảng cộng sản Việt nam, một người trong số vài ba người được biết rõ nhất, chính xác nhất về câu chuyện này, một người trong số vài ba người hiếm hoi biết được những chuyện thâm cung bí sử nhất trong Trung ương Đảng cộng sản, một người mà cái tuổi đã vượt quá ngưỡng "cổ lai hy" rồi . Như vậy không thể là nói thiếu chính xác hoặc vô căn cứ được, càng không thể là nói xấu tổ chức Đảng và lãnh tụ được. Như vậy những chuyện tày trời kia là có thật ư?

Tôi đang bần thần như người ngủ mê và còn chưa biết phải nói thế nào, cụ Linh lại nói tiếp: ...cũng không phải chỉ riêng có Sáu Dân đâu (bí danh của Võ Văn Kiệt), mấy ông tướng nhà ta cũng đầy con rơi ra đấy, còn thằng Ba Dũng là con Nguyễn Chí Thanh, rồi thằng Trần Nam là con Trần Văn Trà hiện đang làm bên Học viện lục quân ấy.

Thế là cụ lại kể cho tôi biết thêm những sự thật khác.

Theo cụ Nguyễn Văn Linh thì trong thời gian tướng Nguyễn Chí Thanh làm Bí thư liên khu ủy khu IV khỏang từ năm 1948 đến 1950 đã có quan hệ với một cán bộ phong trào ở đây và sinh ra Nguyễn Tấn Dũng, và cụ còn cho biết là sau Nguyễn Tấn Dũng vẫn còn một người em trai nữa cũng là con của tướng Thanh.

Còn tướng Trần Văn Trà thì có quan hệ với một người phụ nữ quê ở miền Bắc (hình như là họ Hòang, điều này tôi không còn nhớ rõ) rồi sinh ra Trần Nam, cũng là một sỹ quan quân đội đang công tác tại Học viện lục quân Đà lạt.

Về Trần Nam thì hồi đó tôi không hề được biết một thông tin liên quan nào, chưa hề nghe đến danh tính. Rất gần đây tình cờ đọc báo về vụ công ty Rusalka của siêu lừa Nguyễn Đức Chi rồi hỏi thăm cán bộ ở dưới mới được biết Trần Nam chính là giám đốc công ty Lâm Viên thuộc Học viện lục quân - Bộ quốc phòng, có liên quan đến vụ án này.

Sau buổi tối hôm ở nhà cụ Nguyễn Văn Linh ra về tôi bàng hòang và băn khoăn nhiều lắm. Như vậy những thứ được gọi là tư cách, đạo đức, mẫu mực của các lãnh đạo cao cấp của Đảng ta thật ra chỉ là những thông tin tuyên truyền thôi ư? Và những kẻ bày ra những trò này chắc cũng không ngòai mục đích nhằm thao túng cụ Hồ và thao túng cả Bộ chính trị? Vậy thì đã có biết bao cô gái trẻ đã bị đánh mất tuổi thanh xuân và sự trinh trắng ở đó, và để đảm bảo tuyệt đối bí mật những thông tin này, dứt khóat phải có nhiều người đã bị thủ tiêu hoặc làm cho mất trí nhớ hòan tòan. Như vậy những câu chuyện đồn thổi về những bóng ma trong quảng truờng Ba đình phải chăng cũng là có thật? Thật bi thảm và khủng khiếp quá!

Bắt đầu từ câu chuyện đó nên sau này tôi đã cố tìm hiểu thêm những thông tin khác liên quan đến Ba Dũng.

Khỏang năm 2000, trong cuộc trò chuyện với một thiếu tướng Quân đội đã nghỉ hưu có quan hệ khá thân thiết với tôi, ông này có thời gian đã công tác tại liên khu IV và V, ông ta cũng lại khẳng định với tôi rằng Nguyễn Tấn Dũng chính là con của Nguyễn Chí Thanh. Hiện nay vị tướng này vẫn còn sống và là ủy viên của Hội cựu chiến binh Việt nam, để tránh gây phiền phức cho ông nên tôi không dám nêu danh tính cụ thể lên ở đây

Tôi đã tìm xem trong số những tài liệu lưu ở văn phòng có liên quan đến Nguyễn Tấn Dũng nhưng không thấy lộ ra chi tiết nào nói về chuyện này. Thế nhưng nhìn vào lý lịch và quá trình công tác của Ba Dũng rõ ràng có những điều bí ẩn sau đó. Ông ta chỉ là một cán bộ tầm trung bình, không có chuyên môn nghiệp vụ (thật ra được đào tạo làm y tá quân đội), trình độ văn hóa thấp, chưa được đào tạo cơ bản chính quy, không có thành tích đặc biệt, không có năng khiếu gì xuất chúng, thế nhưng lại có quá trình thăng tiến nhanh vượt bậc(?)

Sau này, trong những lần làm việc với Nguyễn Tấn Dũng tôi lại càng thấy rõ những điều đó hơn và càng thất vọng rất nhiều. Quả là ông ta là một người năng lực rất kém. Về hình thức bề ngòai, từ trước đến nay ít có lãnh đạo Việt nam nào có được dáng dấp và khuôn mặt sáng láng như Ba Dũng, cái hình thức đó rất dễ làm cho những ai không biết tưởng rằng đó là một người rất thông minh, nhanh nhẹn. Thật ra tương phản với hình thức sáng láng đó là một não trạng rất tối tăm, dốt nát. Hồi mới về Trung ương có những lần nghe ông phát biểu mà mọi người đều không hiểu ông định diễn đạt điều gì, rất lủng củng, tối nghĩa, lại lúng túng, cụt lủn.

Nhiều lần tham dự những cuộc họp do Ba Dũng chủ trì, tôi thấy ông ta không dám phát biểu gì, chỉ ngồi nghe các cơ quan cấp dưới phát biểu sau đó ông ta cũng chẳng dám có ý kiến kết luận gì cả. Phải trải qua năm, sáu năm "thực tập" ở cái ghế Phó thủ tướng thì ông ta mới tỏ ra là tự tin, biết chủ trì những cuộc họp lớn của cơ quan Đảng, Chính phủ, nhưng vẫn chỉ là cái kiểu nói lúng túng, nước đôi, nói hùa theo các ý kiến khác chứ không thấy tự tư duy được điều mới mẻ cả. Mặc dù có cả một cơ quan tham mưu giúp việc rất đồ sộ "mớm" cho từng văn bản, từng câu chữ nhưng mỗi lần phải "nói vo" anh ta đều phát biểu rất khó khăn, không có đầu đuôi gì cả. Suốt cả quá trình dài là người đứng đầu Chính phủ và phụ trách tất cả những mảng quan trọng nhất nhưng ông ta chưa làm được một việc gì đáng kể. Đặc biệt, Ba Dũng rất dốt ngọai ngữ, trong cuộc họp mà phát biểu những từ gì tiếng Anh thì tòan nói sai hoặc nói lung tung cho qua. Một con người năng lực yếu kém như vậy mà lại lên đến chức Phó thủ tướng, và nay là Thủ tướng Chính phủ thì quả là không hiểu nổi? Quả là có một bí ẩn khủng khiếp!

Một dịp may khác ngẫu nhiên đến để tôi được kiểm chứng thêm lời nói của cụ Nguyễn Văn Linh. Đó là khỏang năm 2001, trong một lần tiếp xúc với lãnh đạo TP. Hồ Chí Minh tại ủy ban thành phố có một vị khách đến làm việc theo lịch đã hẹn, và tôi được giới thiệu người khách đó là Tư Thắng (Nguyễn Tiến Thắng), em ruột Ba Dũng. Người này nhìn bề ngòai giống hệt Ba Dũng, từ chiều cao, dáng người đến nét mặt, mái tóc và kể cả giọng nói, thậm chí kể cả cử chỉ, dáng điệu (Ba Dũng hay có thói quen hất cằm và khuôn mặt ra phía trước). Tư Thắng giống Ba Dũng đến mức chỉ nghe giới thiệu là có thể tin ngay rồi, chỉ khác một chút là nước da đen hơn Ba Dũng một chút và khuôn mặt có vài vết rỗ. Riêng về cách ăn mặc thì ngược hẳn với ông anh, phóng khóang tự do, thể hiện là người không làm việc trong cơ quan chính quyền.

Có lẽ đã nghe tên tôi từ trước, Tư Thắng chủ động tự giới thiệu trước và đưa danh thiếp có số điện thọai cho tôi (tôi vẫn còn giữ danh thiếp ấy và số điện thọai di động là 090845846, lúc ấy ĐTDĐ chỉ có 9 con số, hiện nay đều đã thêm 1 con số), sau đó Tư Thắng còn mời tôi lúc nào rảnh rỗi thì đến chỗ anh ta chơi.

Vì muốn tìm hiểu kỹ sự thật, có một buổi chiều sau giờ làm việc tôi đã lững thững đi bộ đến chỗ Tư Thắng. Theo địa chỉ Tư Thắng cho tôi biết thì đó là một căn nhà mặt tiền đường 3/2, gần ngã tư Cao Thắng (phía bên Nhà hát Hòa Bình), đó là một ngôi nhà lớn, vị trí rất đẹp, nhưng sau này tìm hiểu ra tôi mới được biết Tư Thắng có rất nhiều đất đai và biệt thự ở khắp các tỉnh Nam bộ, ngôi nhà này cũng chỉ là chỗ đi lại mà thỉnh thỏang ở Sài gòn Tư Thắng mới ghé qua. Chính vì Tư Thắng muốn nhờ tôi giới thiệu thêm với một số lãnh đạo để giúp cho các công việc làm ăn của anh ta, tôi mới được biết là có rất nhiều công ty nằm dưới tay anh ta, đa phần là công ty TNHH. Các công ty này đều chỉ dựa vào thế lực và các mối quan hệ của Ba Dũng để tham gia vào rất nhiều lãnh vực khác nhau như: tài chính, ngân hàng, bất động sản, thương mại, xây dựng, tham gia các dự án nhà nước...

Điều làm tôi quan tâm nhất là anh ta có quan hệ với rất nhiều người Đài Loan, đặc biệt trong mạng lưới các chân rết của Tư Thắng có một ngân hàng Đài loan họat động chui tại Việt nam là First China Bank (một đàn em tin cậy của ông ta được giao phụ trách việc này cũng tên là Dũng có số ĐTDĐ là 0913950661). Như vậy có thể hiểu được đây chính là những "sân sau" của Ba Dũng, và để tránh đụng chạm với các thế lực khác cạnh tranh, anh em ông Ba Dũng đã nhằm vào địa bàn họat động chủ yếu ở miền Trung và Nam bộ, sau đó việc rửa tiền và chuyển ngân lậu được thực hiện qua ngả Đài loan. Liệu có thế lực nào khác và bàn tay của cơ quan tình báo Đài loan nhúng vào những chuyện này không? Chưa ai biết được chuyện đó!

Như vậy, đường đi và vị thế của ông tân thủ tướng Việt nam quả là có một quá trình đầy bí ẩn, đầy những bàn tay sắp đặt, chắc chắn đứng đằng sau ông ít nhất còn có hai người em là Nguyễn Tiến Thắng và Nguyễn Chí Vịnh (tổng cục trưởng Tổng cục tình báo quân đội, con trai chính thức được thừa nhận của tướng Nguyễn Chí Thanh) để lo thu xếp mọi việc từ tài chính đến an ninh chính trị.

Lại cũng dễ hiểu khi con đường quan lộ của Nguyễn Tấn Dũng rộng mở song hành với sự thao túng và lộng quyền của Tổng cục 2 trong tay Nguyễn Chí Vịnh (sự lộng quyền này, trong mấy năm gần đây có rất nhiều cán bộ cao cấp và cán bộ lão thành đã phản ánh đến các cơ quan Đảng). Nó là hai mệnh đề luôn bổ sung và giải nghĩa cho nhau. Từ mệnh đề đó có thể giải đáp được rất nhiều những câu hỏi khác. Sự liên quan và ràng buộc này nếu nhìn trên góc độ thực tế chắc chắn đã và sẽ gây ra những ảnh hưởng xấu đến tương lai của đất nước. Bởi vì sự bè phái và những âm mưu thâu tóm quyền lực là những nguyên nhân lớn nhất gây nên đổ vỡ tan rã trong Đảng, đây là điều mà Hồ Chí Minh đã cảnh báo từ rất sớm. Trong thực tế chế độ ta chỉ chấp nhận một Đảng duy nhất lãnh đạo, những chia rẽ và yếu kém trong Đảng dứt khóat có nguy hại đến sự phát triển của đất nước, đến đời sống nhân dân.

Nhất là trong tình hình hiện nay hai căn bệnh lớn nhất tồn tại trong Đảng đang bị xã hội lên án rất gay gắt và là nguy cơ thật sự , đó là tham nhũng và tranh giành quyền lực.

Nếu những căn bệnh này còn tồn tại, không được giải quyết triệt để, sự tan rã chế độ sẽ là tất yếu. Rồi tập đoàn Dũng - Thắng - Vịnh sẽ đưa đất nước ta đến bờ vực thẳm nào?

Những sự việc cụ Nguyễn Văn Linh đã kể lại cho tôi chắc chắn cũng phải còn ít nhất là một vài người khác được biết, thế nhưng cho đến nay vẫn chưa có ai dám công khai nêu lên. Trước thực trạng đầy bất ổn của tình hình chính trị đất nước cùng với tấm lòng cảm mến và kính trọng cố Tổng bí thư Nguyễn Văn Linh, tôi nhận thấy chính mình phải có trách nhiệm nói ra những điều này, tôi xin hòan tòan đảm bảo về tính trung thực và chính xác của sự việc này. Tôi cũng mong rằng sau khi sự thật này được đưa ra ánh sáng thì sẽ có thêm nhiều bằng chứng khác của các vị lão thành Cách mạng, của những ai có may mắn được biết đến những sự việc trên sẽ bổ sung đầy đủ hơn để bạch hóa hòan tòan những bí ẩn này.

Thứ nữa, tôi muốn thông báo đến giới trẻ, những người chủ tương lai của đất nước được biết rằng: có rất nhiều những sự thật mà các bạn không có cơ hội được biết đến, mà lẽ ra trong xã hội hiện đại truyền thông đa phương tiện ngày nay các bạn cần phải biết tất cả những sự thật, những điều trắng đen rõ ràng để tự xây dựng cho mình những tư duy sống, những quan điểm tự nhiên chứ không phải những ý thức hệ bị cưỡng bức, những tư tưởng bị chỉ đạo.

Cuối cùng, tôi muốn gửi thông tin này đến tất cả mọi người dân với mong muốn rằng nhân dân chúng ta đều càng ngày càng được cởi mở hơn trong tiếp nhận thông tin, tiếp nhận sự thật. Những sự thật lịch sử cần phải được tôn trọng và dần dần cần được giải mã trước công chúng. Những sự việc gây ảnh hưởng đến vận mệnh đất nước cần phải được minh bạch và công khai. Từ đó mỗi người dân cần có thái độ và đóng góp trách nhiệm của mình một cách rõ ràng trước những điều hệ trọng của đất nước. Nhân dân cần phải thay đổi thói quen chấp nhận để đời sống chính trị bị lệ thuộc bởi một cá nhân nào, một đảng phái nào, hay một thể chế nào, một chính phủ nào, mỗi người phải có quyền và nghĩa vụ tự quyết định cho riêng mình trong một xã hội văn minh, dân chủ.

Hoàng Dũng (cựu cán bộ V.P.T.U)

Hà nội ngày 9 tháng 10 năm 2006


2008-06-13 10:25:26
nguồn :
http://baotoquoc.com/index.php?view=story&subjectid=236