Thứ Ba, 7 tháng 4, 2009

Khi HP Obama quyết liệt với Trung Cộng ở Biển Ðông

Khi HP Obama quyết liệt với Trung Cộng ở Biển Ðông
Khi HP Obama quyết liệt với Trung Cộng ở Biển Ðông
TƯ BẢN MỸ SẼ SỤP ÐỔ NẾU KHÔNG LỘT XÁC
HÀ NHÂN VĂN

This image has been resized. Click this bar to view the full image. The original image is sized 1024x654.


Như bài tuần trước trên mục này, chúng tôi đã trích thuật trên internet về cuộc hội thảo của Học viện Ngoại giao, bộ Ngoại giao Nga, Ts. Panarin, học giả hàng đầu của Nga, viên chức cao cấp của bộ ngoại giao Nga, tiên đoán một cách dứt khoát: Hoa Kỳ sẽ sụp đổ và liên bang Mỹ sẽ tan rã, chia thành 6 khu tự trị vào năm 2011 tới đây. Alaska sẽ trở về tay Nga. Trung Cộng và Nga sẽ làm bá chủ toàn cầu. Một đại khoa bảng như Panarin tại sao vào lúc này, lại công bố những “tiên tri” nhảm nhí như trên? Có lý do và chủ ý trong một đồng bộ tay đôi: Nga và Trung Cộng. Sắp tới, Nga sẽ thử nghiệm bắn hỏa tiễn vào một mục tiêu nào đó giả tưởng nơi Mỹ dựng các giàn lá chắn về phương Ðông như ở Ba Lan và Tiệp Khắc, nhất là Tiệp Khắc vừa nhận chức chủ tịch luân phiên Liên Hiệp Âu Châu (26 nước).

Hơn 20 năm trước, ai có thể ngờ, chế độ CS ở Tiệp và Ðông Âu rồi Liên Xô sẽ sụp đổ, Tiệp Khắc dân chủ hóa và hôm nay làm chủ tịch LH Âu Châu? Cả Tiệp lẫn Ba Lan đều coi thường lời đe dọa của Tổng thống Nga, tiếp tục cho Mỹ lập các giàn hỏa tiễn lá chắn. Nga hận lắm. Trung Cộng lại càng căm giận, vì Mỹ vẫn công khai “xía” vào “vấn đề Tây Tạng”, càng ngày càng dấn sâu vào Việt Nam. Do vậy, Bắc Kinh phải ra tay:

1. Khai thác mỏ “bốc-xít” ở Ðắc Nông tức Quảng Ðức cũ, nam Tây Nguyên. Hoa Lục không thiếu bốc-xít như mỏ bốc-xít ở Tĩnh Tây, Vân Nam. Bắc Kinh không có nhu cầu nhập cảng bốc-xít do bố-xít còn thừa mứa ở Hoa Lục. Khai thác mỏ bốc-xít ở Ðắc Nông chỉ là cái cớ, cái dù che cho chiến lược bành trướng ở ÐNA. TC phải có mặt ở Tây Nguyên VN, để từ đây kiểm soát toàn vùng Việt-Miên-Lào và nam Thái Lan. Theo kế hoạch được biết TC sẽ gởi xuống Ðắc Nông, đợt đầu 6000 kỹ sư, chuyên gia và thợ cùng với gia đình! Nghĩa là sẽ có một thành phố mỏ bốc-xít giữa lòng Tây Nguyên.

Tam Sa là quân cảng lớn nhất của TC, bản doanh Hạm đội Nam Hải ở Tam Sa trên đảo Hải Nam nhưng Hoàng Sa là căn cứ tiền phương. Trong năm 2009, Hoàng Sa trở thành hậu bị liên quân với hậu cứ của quân đoàn Trực quyền gồm nhảy dù và thủy quân lục chiến. Nay thì căn cứ tiền phương đã di chuyển xuống Trường Sa trên hòn đảo TC chiếm năm 1988 (Mỹ Lâm) ngang với Bà Rịa, Vũng Tàu.

2. Công khai đoạt Biển Ðông, bất cần công ước quốc tế về lãnh hải của LHQ - 1982 (UNCLOS).

Năm 1996 TC đã ký, ấn định lãnh hải của mỗi nước là 12 hải lý nhưng xác định mỗi nước có quyền khai thác tài nguyên trong vòng 200 hải lý gọi là EEZ. Công ước này gồm 320 điều khoản và 8 phụ bản. Chúng tôi tìm hiểu tỉ mỉ công ước, đã thấy rõ ràng, Bắc Kinh chà đạp công ước, thách đố cả thế giới, chẳng riêng Hoa Kỳ và Nhật Bản. Con đường hàng hải Ðông - Tây trên Biển Ðông mà người Bồ Ðào Nha đã mở ra từ thế kỷ thứ 15, trước cả năm Kha Luân Bố vượt Ðại Tây Dương tìm ra Tân thế giới. Nay Bắc Kinh tự ý khoanh vạch làm con đường huyết mạch này “thuộc chủ quyền Trung quốc”. Ngon lành chưa! Bắc Kinh có ngán sợ ai đâu! Internet tung ra bài “Hoa Kỳ sụp đổ năm 2011” và năm 2009 TT Obama ban hành luật thiết quân luật “để chống nội loạn ở Mỹ”. Internet còn quảng cáo tiểu sử và thân thế tác giả Panarin để chứng minh giá trị cao của nhà “tiên tri” Panarin! Ðể làm gì vậy? Ðể dân Tàu hồ hởi yên trí rằng đế quốc Mỹ sắp vỡ ra 6 mảng nên chỉ còn Nga - TC là bá chủ! Ta sẽ nắm trọn Biển Ðông và TBD (Thái Bình Dương)! Chưa đủ, Bắc Kinh dùng bài của Panarin để dọa VN “đừng bám vào Mỹ, nó sắp sụp đổ rồi”. Dùng bài “Mỹ sụp đổ” của Panarin, internet TC mở ra cuộc chiến tâm lý với chính dân Tàu, dọa dân Tây Tạng, Ðài Loan và ÐNA. Nhưng Bắc Kinh bé cái lầm! Panarin “nói phét” qua “tiên tri” đầy sơ hở, ai điên mà tin.

“A NATED AGRESSION”

Tự khoanh vạch, chiếm Biển Ðông, có nghĩa là các chuyến thương thuyền của Nhật, Nam Hàn và Ðài Loan, hàng trăm chuyến mỗi ngày chở dầu và hàng hóa phải đi qua lãnh hải của TQ! Có nghĩa là các hải vận hạm của hải quân Mỹ từ các căn cứ Mỹ ở Nhật và Nam Hàn phải đi qua lãnh hải của TQ! Từ quân cảng Tam Sa, Hải Nam, TC đã đưa xuống trung và nam Biển Ðông 5 tuần dương hạm, diệt lôi hạm, chưa kể các đoàn tàu khinh tốc. Một số tàu chiến khác gửi xuống Biển Ðông ngang Ðà Nẵng, Qui Nhơn, Nha Trang giả dạng là tàu đánh cá viễn duyên.

Thứ trưởng Bộ Nông nghiệp TC Wu Zhang, họp báo ngày 12-3-09 vừa qua, đầy thách đố Mỹ và thế giới đồng thời cảnh cáo VN: một tàu tuần tra ngư nghiệp vĩ đại của TQ sẽ hạ thủy và hoạt động ở Biển Ðông vào năm 2010, trọng tải 4,450 tấn, mang số 311, trên tàu có bãi đậu trực thăng (China Daily 13-3-09). Wu Zhang còn nói: “TQ sẽ mở rộng hạm đội tuần tra trong vòng 3 tới 5 năm tới”. Nhiệm vụ của hạm đội này là còn kiểm soát “lưu thông” con đường hàng hải Ðông-Tây từ kênh Suez, qua Ấn Ðộ Dương qua eo Malacca đến Biển Ðông! Bộ Nông nghiệp, cục Hải sản còn cho biết, Biển Ðông là chủ quyền của TQ từ đảo Hải Nam đến Nam Dương (vùng An Vạn Bắc mà Bắc Kinh tự khoanh vạch từ năm 1988). Do vậy, các tàu đánh cá “nước ngoài”, ám chỉ tàu đánh cá VN, Nhật và Nam Hàn. Ôi! VN là “nước ngoài” trên hải phận VN ở Biển Ðông! Tình báo Á Ðông cho biết Wu Zhang nói dối, tàu tuần tra của cục ngư nghiệp số 311 là tàu chiến của HQ Trung Cộng hóa trang, tốc độ 20 hải lý/giờ (37 km).

Ngày 1-3, một tàu tuần tra ngư nghiệp trọng tải 3,250 tấn là tàu chiến, tiến vào đảo Chàm ở ngoài khơi Ðà Nẵng. Lẽ tự nhiên các hoạt động của HQTC sao lọt được vệ tinh tình báo của Mỹ ở Biển Ðông. Bắc Kinh tưởng rằng Hoa Kỳ đang bấn loạn về kinh tế và một Obama còn non nớt nên các Ông Ba Ðỏ cứ làm tới. Ðâu có được! Tàu thám sát tối tân nhất của HQ Mỹ USNS Impeccable lừng lững tiến vào Biển Ðông thuộc hải phận quốc tế mà Bắc Kinh tự ý khoanh vạch thuộc chủ quyền TQ. Do vậy, 5 tàu chiến từ Tam Sa tiến tới vây quanh con tàu màu trắng “Không thể sai lầm” trong các cuộc tuần thám dưới lòng đại dương (xem có tàu ngầm lởn vởn trong vùng không). Bắc Kinh dâng tặng Obama một cơ hội vàng: Gồng bắp thịt lên! Bộ Tổng tư lệnh quân lực Mỹ ở TBD liền cho tàu chiến (khu trục hạm) xuống ngay để bảo vệ Impeccable tiếp tục tuần thám. Bắc Kinh lại hô hoán: “Mỹ ngang ngược” xâm phạm chủ quyền lãnh hải của TQ! Tuần báo The Economist gọi đây là cuộc gây hấn trắng trợn - “a naked agression” ở ngay giữa hải phận quốc tế (The Economist, China and America spar at sea - Hoa - Mỹ đấm đá ngoài biển, 3-14-09).

Tháng 4-2001 đã xảy ra cuộc đụng độ trên không giữa một phản lực cơ của TC và một phi cơ thám thính của Mỹ. TC buộc máy bay Mỹ phải hạ cánh xuống Hải Nam. 24 người Mỹ bi giam trên đảo 11 ngày. Sau đó, chính phủ TC gửi qua Mỹ một danh sách đòi tiền các món phi hành đoàn Mỹ đã dùng, từ băng vệ sinh của một nữ phi hành đến những cuộn giấy đi cầu tiêu. Viên chức Mỹ nhân dịp này làm nhục TC qua lời tố cáo băng vệ sinh đòi hỏi quá giá lại do TC xài loại băng mua từ Hồng Kông! Nhưng vụ đụng độ này khác hẳn. Vụ đụng độ trên không năm 2001 do máy bay Mỹ bay quá sát không phận TC, còn đây tàu Impeccable, chuyên viên và thủy thủ đoàn đều là dân sự lại đang ở giữa hải phận quốc tế (lập lại). Ai gây hấn ai thì điều đó đã quá rõ. Giám đốc Trung ương tình báo Mỹ, cựu Ðại tướng Dennis Blair cho rằng, TC đã gây hấn càng ngày càng gây hấn hơn. Ðể làm gì? Ðể thách đố Mỹ và lấy le dọa nạt ÐNA, nhất là VN.

Bắc Kinh nhân vụ tàu Impeccable cho các nước ÐNA, kể cả Nhật và Úc Ðại Lợi, biết rằng: Mỹ đây ta còn dám chơi huống chi ai! TC càng làm tới vì lấy làm hãnh diện Bắc Hàn với Kim Chính Nhật vẫn thần phục thiên triều đỏ, vẫn hung hăng đe dọa Nhật và Nam Hàn. Bắc Kinh lại còn hung hãn khi tin rằng họ đã khuất phục được bọn đầy tớ CSVN. Này nhé: ngày 17-2-09 vừa qua, Hà Nội không kỷ niệm 50 năm chiến thắng giặc Bắc, chữ của Lê Duẫn. Một phái đoàn cấp địa phương thị xã Cao Bằng sáng sớm 17-2 kéo nhau lên xe rầm rộ qua Nghĩa trang liệt sĩ giải phóng quân TQ ở Long Châu đặt một vòng hoa lớn với hàng chữ vàng trên nền đỏ: “Ðời đời nhớ ơn liệt sĩ TQ”, tức nhớ ơn binh lính TC đã gục ngã trong cuộc chiến Việt - Hoa 17-2, chôn ở Long Châu! Ðiểm quan trọng khác: VNCS đã để cho TC đặc khai thác mỏ bốc-xít Ðắc Nông và cấp chiếu khán cho 6000 kỹ sư, chuyên viên, thợ nghề sang Ðắc Nông cùng với gia đình khoảng 20,000 người với qui chế đặc biệt. Thế là TC đã vào tận trung tâm chiến lược huyết mạch của VN ở Tây Nguyên, nơi mà Thống chế Pháp Leclere đã nói: “Bên nào chiếm được cao nguyên Trung bộ bên ấy sẽ chiến thắng và làm chủ Nam Ðông Dương”. Biến cố mất Ban mê Thuột rồi rút khỏi cao nguyên tháng 3-1975 là bài học còn nóng hổi. Hẳn Hoa Kỳ biết rõ điều đó!

MỘT OBAMA QUYẾT LIỆT

Ðầu tháng 4 này CT Hồ Cẩm Ðào gặp riêng TT Obama trong dịp hội nghị thượng đỉnh 20 nước kỹ nghệ ở Luân Ðôn. Qua biến cố tàu Impeccable ở Biển Ðông, Bắc Kinh đã trắc nghiệm chàng trai trẻ Obama: rất cứng cựa. Obama vượt qua nguyên tắc và nghi lễ ngoại giao, ông cho triệu Ngoại trưởng TC Dương Kiết Trì đến Bạch Ốc gặp ông sau khi ông Trì họp với bà NT Clinton để tìm hiểu quan điểm và đường lối của Tổng thống Obama như thế nào về cứu nguy kinh tế trong hội nghị thượng đỉnh Luân Ðôn ngày 2-4 tới. Gặp NT Trì bên ngoài lịch trình sinh hoạt của Tổng thống Mỹ ngày 11-3, ông Obama cho ông Trì biết ông trực tiếp quan tâm đến vụ tàu Impeccable và an ninh Biển Ðông. Bắc Kinh chắc chắn đã hiểu Obama muốn nói gì với tư cách Tổng tư lệnh quân lực Mỹ.

Vụ tàu “Impeccable” cũng là cách Bắc Kinh dằn mặt Hà Nội vào dịp Ðô đốc Robert Willard đến Hà Nội. Tàu Impeccable với các bức hình đã quay phim được, hẳn ông Obama đã xem và Hội Ðồng ANQG Mỹ đã nghiên cứu! Tàu chiến TC đến sát tàu Mỹ chỉ cách 8m, khiến thủy thủ Mỹ phải dùng vòi rồng phun nước, thủy thủ TC liền cởi trần xông tới. Dù tàu Mỹ chuyển hướng rút đi, một tàu khác của TC vẫn lao tới chận ngang. Báo The Economist dùng mấy chữ “naked agression”, thật đúng với thực tại và ý đồ ngang ngược làm chủ Biển Ðông của TC. Tàu Mỹ cách xa đảo Hải Nam trên 75 dặm. Báo chí của ÐCSVN nín khe. Báo chí ÐNA nói chung là hoan hỷ trước thái độ của ông Obama.

KINH TẾ TƯ BẢN SẼ SỤP ÐỔ CHĂNG?

Chúng tôi trích thuật bài “Hoa Kỳ sụp đổ năm 2011” với “tiên liệu” đầy nhảm nhí dóc lác của Panarin (đã dẫn) để quí độc giả thấy một phần nào ý đồ của Nga Sô còn hận Mỹ lắm; cũng như TC chỉ cầu mong Mỹ sụp đổ. Họ ảo tưởng viễn mơ rằng Mỹ mà sụp đổ thì Biển Ðông, ÐNA và nam TBD nằm gọn trong tay Ðại Hán bá quyền của họ. Nhưng ai sẽ sụp đổ đây? TQ là một đất nước vĩ đại sẽ không bao giờ sụp đổ. Nhưng đảng và nhà nước TC sẽ sụp đổ. Không cần tiên liệu mà đó là điều chắc chắn.

Xin đọc lại lịch sử các đế quốc: lớn mạnh và dài lâu như Ðế quốc La Mã ra đời từ thế kỷ thứ 4 trước Công nguyên, bao gồm Tây Âu, gồm cả Anh quốc ngày nay rồi Nam Âu, chiếm trọn Do Thái - Palestine, Syria ... Năm 168, nước Ai Cập văn minh như thế phải xin hàng, làm chư hầu cho La Mã. Thế rồi chính đế quốc La Mã tự hủy diệt mình từ khi chia đôi với các hoàng đế Ðông La Mã và Tây La Mã. Cuối cùng cả Ðông-Tây nối nhau sụp đổ.

Tư bản Hoa Kỳ có thể sụp đổ nhưng Liên bang Mỹ còn tồn tại lâu dài (tôi sẽ trình bày sau). Vâng, xin thưa lại: Tư bản Mỹ có thể sớm sụp đổ nếu không kịp thời đổi thay. Nhưng sức mạnh Mỹ và tiềm năng Mỹ sẽ còn tồn tại lâu dài, chỉ có Trời và Mẹ thiên nhiên mới có thể làm cho sức mạnh Mỹ và tiềm năng Mỹ sụp. Ðọc tập sách sơ giản “Những phát minh vĩ đại nhất trong 2000 năm qua” thì chỉ tính 100 năm thế kỷ 20, riêng Hoa Kỳ chiếm gần một nửa phát minh vĩ đại nhất: điện toán tức computer là một. Computer là gốc của máy fax, là gốc của internet, là gốc của software, e-mail ... Ðủ thứ (xem: John Brockman, edited, The Greatest inventions of the Past 2,000 years, N.Y., 2000, The Computer, pp. 85-88 ...).

Nhưng nếu không có các nhà đại tư bản lấy ai thực hiện các phát minh siêu đẳng rồi dân dụng hóa như máy điện toán tràn ngập thị trường gần 30 năm trước. Ðến hôm nay, với cuộc khủng hoảng này tuy rất rủi mà cũng rất may, tư bản Mỹ sẽ phải đổi thay vì sự sống còn của chính thân phận tư bản. Cứu nguy kinh tế Mỹ, xin được nhắc lại, một quốc hội Mỹ, một HP Obama không thể một mình mà cứu nguy được. HP Obama và quốc hội Mỹ chỉ có thể chèo chống để con thuyền kinh tế không chìm mà thôi.

Cứu nguy kinh tế Mỹ nói riêng và kinh tế toàn cầu nói chung bao gồm nhiều yếu tố trong đó các kinh tế gia lỗi lạc là chủ yếu, họ ở đại học danh tiếng, họ ở bộ ngân khố, bộ thương mại, bộ canh nông và ngân hàng dự trữ liên bang FED. Và, các ông kinh tế gia lỗi lạc ấy đã thấy nhưng còn là ẩn số. Tôi đọc mấy bài rất tâm đắc trên nhật báo Financial Times, bỗng thấy lạc quan trước một chân trời mới: Tư bản phải thay đổi từ cơ cấu cũng gọi là cấu trúc (structure) và hệ thống (system).

Bấy lâu nay hệ thống Tư bản chạy đều. Thí dụ như hệ thống sản xuất xe hơi bán ra thị trường, liên thuộc với cơ cấu chằng chịt với nhau: sản xuất bánh xe, làm nệm xe, sơn xe, làm kính xe, các xe vận tải 18 bánh chở xe đến các dealer. Ngân hàng là trạm dừng chân chót. Bảo hiểm là “chìa khóa” đưa xe ra khỏi “dealer” v.v... Nay hệ thống ấy trục trặc không còn chạy ngon lành do các cơ cấu què quặt mà ngân hàng lại là gốc ... Ða số các chính khách Mỹ ràng buộc với ngân hàng vì ngân hàng là chủ thể của tư bản. Do vậy, cải tổ hệ thống Tư bản lại do chính trị Mỹ và chính trị toàn cầu mà ông Obama là đại biểu chính trị Mỹ. Chỉ có chính trị tầng cao mới cứu nguy được tư bản toàn cầu trong đó Tự Do vẫn là chủ yếu.

Còn một thứ chủ yếu nữa: sức mạnh Mỹ - Ngũ giác đài vào hàng số một. Thứ đến 3 sức mạnh vĩ đại của Mỹ: 1. FED và kho vàng vĩ đại của Mỹ. 2. Tài nguyên nông nghiệp cơ giới hóa vĩ đại của Mỹ. 3. Kho chất xám vĩ đại của Mỹ từ khoa học, kỹ thuật đến kinh tế tài chính (KTTC) mà KTTC đã là khoa học. Nhà phân tích KTTC Philip Stephens cho rằng muốn nói gì thì nói, muốn chê gì thì chê, Mỹ vẫn là yếu tố chủ yếu của nền thịnh vượng toàn cầu. Nền thịnh vượng ấy sẽ tùy thuộc vào Mỹ dù chưa đủ, Hoa Kỳ vẫn là sức mạnh không thể thiếu, không thể miễn trừ (Financial Times, 3-13-09, Wanted: Global politics to rescue global capitalism). Sức mạnh của Ngũ giác đài và kho tàng chất xám vẫn là sức mạnh năng động, sức mạnh gân cốt và óc não trong sức mạnh Mỹ.

Cho đến nay, Hoa Kỳ vẫn là nước được nhiều giải thưởng Nobel nhất thế giới về khoa học và kinh tế. Thí dụ kinh tế gia Gary Becker (sinh năm 1930) đóng góp to lớn cho kinh tế Mỹ và thế giới từ thập niên 1970 khi ông đưa ra chủ thuyết Tư bản con người - người là vốn liếng và cái tính ham kiếm lời và lợi ích của con người. Năm 1922, ông được giải thưởng Nobel. Thưa, trong thời đại Obama, Tư bản sẽ lột xác. Mà không lột xác thì sụp đổ. Kinh tế gia lỗi lạc sẽ ra tay.

HÀ NHÂN VĂN
(Nguồn thegioimoi)
copy entry từ nguồn : thegioinguoiviet.net